Anh biết anh chẳng thế giữ được em ở lại....
"Anh mất em rồi anh xót xa. Anh lo cho em được nhưng Một khi mà lòng em muốn đi. Anh biết anh chẳng thể giữ em lại. Anh không muốn em phải vì anh mà hiện 2 chữ bất hiếu, em đã trãi qua một lần đau. Gia đình em không thể vì anh mà ở lại nửa. Và em đừng khờ khạo dấn vào mấy anh bạn trai kia nửa, anh biết em sẽ không như vậy đâu. Anh tin em."
Tôi đã có những cuộc tình đẹp, những niềm đau khôn xiết. Nhưng có lẽ tôi thích cái niềm đau của cuộc tình này nhất, em đến, em xuất hiện như là một cái duyên mang trên một số phận của tôi. Tôi mất em khi tôi cảm thấy hạnh phúc nhất. Em... "Vợ Người Ta" Tôi một người con trai, củng có thể gọi là gần đạt ngưỡng chín mùi của đàn ông, tôi từng trãi và đã trãi qua 2 cuộc tình thật nhiều cay đắng những bài học về phụ nử tình đời và cả số phận của một con người.!
Ngay cả đến bây giờ, tôi vẫn còn nằm viện sau một cơn nguy kịch đánh đổi cho tình yêu của mình.! Để rồi trước khi, tôi vượt qua được mặc cảm bản thân, Tự tin hơn, Củng là lúc tôi đã gặp được một người con gái đã làm thay đổi, vòng xoáy của cuộc đời tôi và củng là lúc...,việc bên em thì chỉ còn chậm rãi tính theo thời gian. Trước khi gặp được người con gái ấy. Tôi chỉ là một bệnh nhân. Một người vì bạo bệnh do tai nạn, đánh đổi vì cuộc tình trước, mà tôi không hối tiếc. Lúc đấy tôi : Tự mãn, Tôi ưu sầu, Tôi bất cần và tôi mang trong tim, một tình yêu vỡ nát. Tôi không thể tin tưởng bất cứ ai, trong lúc này, trong xã hội này, có tiền mới biết được cách chơi của bạn bè. tôi chỉ tin vào gia đình tôi.
Rồi tôi Gặp em, Sau khi biết em trên trang mua bán online. Em là một cô gái rất sành sỏi, giỏi về những kĩ năng giao tiếp, em nói chuyện rất duyên, em Không quá xinh, không quá yêu kiều, chỉ là em rất đáng yêu với nụ cười thật quá sức ấn tượng và đôi mắt một mí biết cười, "hết thấy đường gấp mồi" , cùng mang trên một dáng vóc không thể nào gọi là "ôm mà không ấm được". Tôi ấn tượng vẻ ngoài của em. Nhất là " Nụ cười của em, Tôi thích cục vàng cười" ^^.! Tôi thích em. ( tôi gọi em là cục vàng ^^ em nguyên 1 cục đáng iêu vậy đó ) Em có một điều khiến tôi rất thích : em chịu lắng nghe tôi nói sau bao lần trãi lòng, về những vấn đề xảy ra với tôi. Mỗi tin nhắn của em, khiến tôi bình lặng, khi trút được những điều bất ổn, không biết chia sẻ với ai.
Em biết chuyện gì đến với tôi và em rất tôn trọng, rất quý một người như tôi. Thế là, em ì ạch xuống Gặp tôi... sao bao ngày lắng đọng của những suy nghỉ tìm hiểu. Chúng tôi hẹn hò.!
Em Gặp tôi vào ngày 27-04, ngày kỉ niệm của chúng tôi, một cô bé tone sur tone đỏ hồng luôn từ xe đến quần áo ^^.! Em chu đáo.! Em mời tôi 1 chai nước dâu me và hủ bánh tráng handmade tất cả em tự làm. Tôi muốn ngỡ ngàng, Tôi rất vui. ( Điều này đã làm tôi lấy động lực nhớ em mãi về sau ). Với cả một người nhát gan, (Quái xế đoạn đường ngắn >. < tôi chọc em như thế ), một thân một ngựa lại đi cả một quãng đường dài. Xuống gặp tôi.! Tôi xúc động, bởi sức khỏe em rất yếu.
Tôi thích em cười Nhưng Đôi lúc, những điều mình thấy chưa phải là tất cả. đằng sau nụ cười ấy.! Là Em đã từng trãi , em đã vượt qua một quá khứ vô cùng cay đắng ko hơn ko kém gì hơn tôi, với một người ko biết trân trọng em. Em đã từng lập gia đình, điều đó sẽ làm cho tôi về sau khó mà thể hiện được với bố mẹ em.
Tôi lắng đọng. Tôi bắt đầu ko quan tâm đến quá khứ. Thứ lúc này tôi cần là cái tâm. Thứ tôi cần là em. Tôi hiểu được câu "cái nết đánh chết cái đẹp". Thế giới tôi sống là tôi cần một người có tâm. Thế là tôi đã có một người để quan tâm và để yêu thương, trong lúc bản thân tôi bị hạn chế bởi cơ thể, em đang gặp rắc rối rất nhiều vì quá khứ của mình. Và hơn nửa, thì tôi dần dần bắt đầu xiêu lòng trước em. Tôi nghỉ em đã thật lòng với tôi, với những gì em dành cho tôi. Một cảm giác khi biết người yêu mình dành cho mình tất cả, khi bộn bề giửa xã hội này, nơi đâu có chữ thật lòng. Vậy là Tôi đã không còn thui thủi một mình nửa, tôi đã có những tin nhắn tuyệt vời nhất dành cho em mỗi buổi và tôi được nhắc nhỡ cho mỗi hoạt động của giám đốc riêng tôi . Một cảm giác rất hạnh phúc đối với bản thân tôi lúc này.
![](https://images.guucdn.net/full/2016/11/16/7ff65b951653117efa5724fcb649eb7b8c35023d.jpg)
Tôi bắt đầu thay đổi vì người yêu mình. Từ bỏ tất cả những thói quen, bạn bè, để thích nghi với những cái gọi là ko hợp với em. Chỉ với niềm tin nụ cười trìu mến, đã làm hồn tôi chợt bay. Tôi muốn bỏ hết tất cả, tôi muốn quên đi ngày qua. Tôi muốn quên đi hiện tại tôi chỉ muốn có em mãi mãi. Mới lần đầu gặp em con tim tôi đã rung động. Thật sửng sờ khi Tôi đã yêu em da diết, yêu em một cách khi duyên vừa đến. Tôi yêu em không bởi vì em là ai, mà chỉ là khi bên em, tôi luôn là chính mình luôn Dành cho em những điều tôn trọng nhất. Nói thật tôi sợ em. Sợ em buồn hơn là tính khí của em. Tôi vui khi làm như vậy vì người yêu mình, tôi có thể làm tất cả. Tôi quên mình đi, để dành cho em với những điều tốt nhất.! Và Tôi dần bước vào cuộc sống của em.
Hmmm.!!! Điều tôi không tránh khỏi củng đến, tôi sợ những điều ko thể che dấu.!!!
Chuyện tình nào củng có trắc trở, Tôi có được em, củng là lúc tôi biết được một sự thật ngỡ ngàng.! Em sắp đi mỹ để đoàn tụ và lo cho gia đình mình. Củng ngay là lúc bố mẹ tôi, bắt đầu thương em, muốn giữ em vì những gì em đã dành cho tôi. Họ gọi em là "Dâu ú". Tôi tưởng chừng đã nắm được em trọn đời.
Ngày càng đến cận kề, Em bị áp lực, khi mà chị em đã biết. Gia đình em muốn em đi theo lối của gia đình lo lắng cho em.
Em bắt đầu thay đổi. Bướng bỉnh như Em dần ít nói, em ít sẽ chia. Em ốm nhiều hơn dần khác hơn. Tôi chính tôi là người ngỡ ngàng nhất, tôi nhận ko ra em, Em như lột xác thành một người khác.
Em rất đẹp, em ốm một vẻ đẹp ma mị, lạnh lùng, với nụ cười mang nhiều tâm sự. Không phải tôi ko để ý đến em mà cả tháng, mới gặp em được vài ngày. Trông như yêu xa vậy. Mặc dù khoảng cách địa lí gọi là gần. Tôi lúc này, chỉ ước mong sao em có thể thổ lộ cho tôi biết tất cả suy nghĩ ẩn náu, để mình vẫn còn động lực và cùng hi sinh cho nhau cho đến ngày em đi. Vì tương lai là ko thể nói trước được, cứ yêu đi khi còn cơ hội. Tôi nghỉ vậy.
Thế là Tôi quyết định gặp em, sau khi em trốn tránh tôi vì em biết: Em đã bắt đầu thương tôi. Tôi đã gặp em sao bao ngày kiên trì.
Tôi hỏi em một câu khờ khạo :
- "Em biết em đi, em ko thể quên anh. Tại sao lại từ bỏ anh, khi anh đã chấp nhận mọi thứ vì em".!
- "Em biết em yêu anh như vậy, biết kết quả như vậy thì em đã không dành cho anh nhiều như vậy đâu, yêu làm sao trả lời được câu hỏi vì sao"
Tôi chưa thõa mản câu hỏi, Như vậy đó tôi cáu, tức giận nhưng vì đâu tâm vẫn chưa thấu. Cái tôi cần là lí lẻ, cái em cần lại là tình cảm trái tim giúp em bình tĩnh lúc này. Em bắt đầu nóng giận sau những lời tranh luận, em biểu hiện với tôi bằng một tính cách rất khác hẳn. Đùng...!! Lại một tai nạn nửa đến với tôi trong cuộc tranh luận với em. Em bỏ đi. Mang theo tất cả kiểu cách của người phụ nử đau thương đã trãi. Bất cần có thừa. khi em tự quyết định được cuộc sống và tình yêu của em một cách dứt khoát ,
![](https://images.guucdn.net/full/2016/11/16/f0e2819ac6d58c95e12c6395c702145741b4b4dd.jpg)
Tôi sợ, tôi đang đau với những vết trên cơ thể Nhưng tôi sợ, em lại đau nhiều hơn. Lần đầu tôi khóc rất nhiều.! Tôi chỉ biết đứng nhìn bầu trời kia sụp đổ. Tôi bắt đầu suy nghỉ miên man, tôi lại bị sock tiếp hay sao. Ngồi đây Mong em, nhớ em như muốn băng thành đá. Trách sao tôi ngu đần yêu em mãi, mà ko biết giữ em lại thì đã muộn rồi. Lạc lõng !!! Trống rỗng !!! Cảm xúc tôi như tan biến trong em, tôi chỉ muốn một không gian yên tĩnh mà thôi. Bởi em là người con gái tôi mơ trong những điều ước. Nhớ về em như cảm giác sáng tối lâng lâng như đang mơ, và tôi không muốn tỉnh giấc để bàng hòang nhận ra rằng em đã ra đi..! "
Khi yêu thật lòng, Người ta sợ nhất là hối hận, 2 từ : GIÁ NHƯ ". Tôi sợ em hối hận, mất em đó không phải là một nổi buồn. Với tôi đó là một sự mất mát. Có thể tôi sẽ bị tổn thương nhưng đó là cách để tôi sống trọn vẹn cuộc đời này. Tôi là Một người đàn ông dù trong lòng đầy bực tức cũng sẽ không bỏ mặc người phụ nử mình yêu phải một khóc mình. Tôi dặn lòng như vậy. Tôi quyết tìm hiểu nguyên nhân để gỡ rối cho em. Người con gái tôi yêu Đang thiếu kiên định. Tôi phải kiên định làm chổ dựa cho em. Như vậy mới có thể bên nhau mãi được. Em bắt đầu làm mọi cách để xa tôi. Em nói em cặp quen với một bạn trai khác, em liên lạc với chồng cũ, em chở bạn ra ngoài.... Tất cả em chỉ muốn làm xấu trước mặt tôi Và càng tìm hiểu, thì tôi càng thấy thương người con gái như em. Vì ước mơ của mẹ và cả gia đình. Em phải cố gắng làm mọi thủ tục, chấp nhận từ bỏ tất cả, em lấy chồng để em tiện đi......!
Tôi đau như cắt. Cảm giác mất mát duy nhất mà bạn thật sự cảm nhận được là khi bạn yêu một ai đó hơn cả chính bản thân mình. Cuối cùng đúng hay là sai bây giờ không quan trọng nửa, em vẫn phải đi. Em vẫn phải lấy người khác, em buột phải làm cho tôi quên em, chỉ vì ước mơ của mẹ, của gia đình em. Tôi trầm ngâm lắng đọng. Có lẻ, Tôi chỉ mất 1 giây để nói tôi yêu em nhưng phải mất cả cuộc đời để quên được điều đó..
Hmmmm. Tôi ko biết là em có dành cho tôi với tất cả những gì tôi đang nghỉ về em không. Nhưng..! "Cho dù, em có lừa dối tôi đi nửa. Thì Tôi củng không bao giờ nghi ngờ những giọt nước mắt của em" và tôi củng không bao giờ lớn tiếng trước mặt em, cho dù tôi rất giận, em khờ khạo lắm. Có thể tôi Ít kỹ yêu thương, nhưng giờ tôi phải chấp nhận cái nổi đau khốn xiết đó.! Thà tôi im lặng giữ lấy niềm đau, Còn hơn cứ nghĩ về em mỗi đêm nghỉ vẫn vơ về tôi mà phải khóc.
Tôi nhớ em. Tôi sống trong kĩ niệm mới có được em và tôi mơ mới có thể chạm được em. Em thì ngày khuất dần, xa xa dần khi ngay lúc tôi đang cảm thấy hạnh phúc nhất. Và bây giờ, Dẫu cho dù thời gian có thể quay ngược lại thì chắc gì mọi chuyện sẽ tốt hơn ?. Nhưng nếu có thể thì chắc chắn anh sẽ đối xử tốt với em hơn. Anh sẽ dùng những lời cuối cùng, để thổ lộ với em những điều thật lòng. Những ý nghĩa của 2 chữ gia đình Và Em tuyệt lắm. Người phụ nử cho anh nhiều vấn vươn. Cho anh biết thế nào gọi là duyên số. Cho anh biết thế nào là ân cần, cho anh biết thế nào là một người vợ.
Và Có lẻ, anh là người thích cái niềm đau này. Vì trong đó, anh còn có được em. Anh tin chắc rằng, điều này sẽ không hề dễ dàng, sẽ có một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời một trong hai chúng ta muốn rời bỏ. Nhưng anh cũng tin chắc rằng, nếu giờ đây anh không thổ lộ cùng em thì trong suốt quãng đời còn lại của mình, anh sẽ phải hối tiếc bởi vì anh biết rằng, trong trái tim anh chỉ duy nhất có em thôi. Anh rất mừng vì trong đời đã có chút gì đó dành cho em vui Và củng mong ở một nơi nào đó sẽ có một góc cho anh.
Anh mất em rồi anh xót xa. Anh lo cho em được nhưng Một khi mà lòng em muốn đi. Anh biết anh chẳng thể giữ em lại. Anh không muốn em phải vì anh mà hiện 2 chữ bất hiếu, em đã trãi qua một lần đau. Gia đình em không thể vì anh mà ở lại nửa. Và em đừng khờ khạo dấn vào mấy anh bạn trai kia nửa, anh biết em sẽ không như vậy đâu. Anh tin em.
Anh yêu em MoonMoon
Tram Phuc
Anh biết anh chẳng thế giữ được em ở lại....
Reviewed by Zuzutura
on
tháng 10 13, 2017
Rating:
![Anh biết anh chẳng thế giữ được em ở lại....](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjj6Q7DTA5mPzh0U6fm9aeNP8_fRwrBIMvewdwt-hgVoAycRiu0IeD7X7UvEgfS3vWyrL3mJHgBKg_0WhiGsXiDFynT_f6htTJbEooy9KqH_pzbe6yw11actfdXrGEI26b45k8b0T0HDwch/s72-c/tai-hinh-anh-dep-ve-tinh-yeu-doi-lua-dang-yeu-nhau-anh-so-5.jpg)
Không có nhận xét nào